
VŨ HỒNG CHUYÊN
Bút danh: Chuyen Vuthi
Sinh ngày 1/4/1964
Quê quán: Vạn thắng, Nông cống, Thanh Hóa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Điện thoại liên hệ: 0383 537 703 537 70
THU SANG
Hạ ơi! em ở đâu rồi ?
Không còn nắng gắt khi trời sang thu
Mang mang trong gió sương mù,
Ô hay! Sao thấy nàng thu thẹn thùng.
Se se chút lạnh đầu đông
Hây hây đôi má ửng hồng ngày xuân
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu , Đông
Bốn mùa khoe sắc, môi hồng em trao.
Thu về lòng lại xuyến xao
Nhớ mùa hoa cúc với bao sắc vàng
Gió thu khe khẽ nhẹ nhàng
Hương thu hoà quyện với ngàn sắc hoa.
Thu về tình cảm thiết tha
Tình yêu đang chín đậm đà trao duyên
Gió thu xào xạc bên thềm
Lá rơi lác đác ngoài hiên thì thầm.
Nhẹ nhàng thu đến bên song
Ngân nga tiếng sáo, trong ngần tiếng thơ
Anh ơi, em vẫn đợi chờ
Thu vể rồi đó, bến mơ đợi người.
LÒNG MẸ
Bưởi chín rồi, sao con chưa về hái
Nhớ thương nhiều, nhưng chỉ tại Covi
Ngày ra thăm, lòng mẹ lại thầm thì
“Để dành đó, cho chúng về ăn Tết”
Mấy hôm nay, trời sương giăng, rét ngọt
Mẹ lại lo sương muối, quả lìa cành
Chín ngọt lành rồi lại sợ chim ăn
Vào lại ra, nỗi nhớ mong vời vợi.
Con biết chăng, bao ngày đêm mẹ đợi
Sắp Tết rồi, các con có về không?
Mọi thứ đủ đầy, gạo nếp, lá dong
Nhà trống trải, vì thiếu bầy cháu nhỏ.
Ở phương xa, con ơi con có nhớ
Hai năm rồi, con chẳng được về quê
Ngõ nhỏ thân thương, từng lối đi, về
Đã đổi thay, nhưng lòng người vẫn vậy.
Mẹ vẫn đợi, mong tin từ nơi ấy
Là vùng xanh, các con được về nhà
Những ngày vui, con đón Tết ở quê
Bên mẹ cha, bên ông bà nội ngoại.
Dù công tác xa dòng đời bươn trải
Không bao giờ, con quên được quê hương
Vất vả mưu sinh, cuộc sống đời thường
Vẫn không quên Tết cổ truyền dân tộc.
Ngày lại ngày, lòng mẹ thường vẫn nhắc:
” Tết năm nay các con có về không?”
CHỜ ANH MÙA ĐÔNG
Anh ơi đông đã về rồi
Em ngồi tựa cửa nhớ người phương xa
Bên sông cải đã ra hoa
Vàng tươi ong bướm hoan ca rộn ràng.
Anh ơi trời đã sang đông
Quê nhà em vẫn ngóng trông anh về
Anh đi cách biệt sơn khê
Đông này thất hứa, lỗi thề cùng em.
Ngoài hiên liễu đã buông rèm
Chăn đơn gối chiếc mình em lạnh lùng
Nơi xa anh có thấu chăng
Gửi em chút nắng cho lòng ấp iu.
Xa anh em nhớ bao nhiêu
Anh về ôn lai cánh diều tuổi thơ
Bến sông kia vẫn đợi chờ
Con thuyền đi mãi bây giờ nơi nao.
Chờ người mòn mỏi hanh hao
Em nghe gió lạnh buốt vào con tim
Anh về sưởi ấm tình em
Để cho em thoả nỗi niềm nhớ mong
TÂM SỰ CÙNG ANH
Anh cứ gọi em là dân RAU MÁ
Cứ việc đùa, em không giận đâu anh!
Bởi câu ca và lịch sử hình thành
Niềm tự hào của quê hương em đó.
Anh có hiểu chuyện về cây rau má?
Phá đường tàu ngăn giặc Pháp tấn công,
Cả dân làng không sợ xiềng gông
Quan tra khảo Dân lại thưa rằng:
-Chúng con đói nên đi đào rau má
Vì thế nên đường tàu bị phá
Tội cả làng quan chẳng bắt được ai.
Câu chuyện xưa, nay đã lâu rồi
Lớp cháu con chưa tìm hiểu kĩ
Cứ tưởng rằng bị người ta kì thị
Có hay đâu, là truyền thống kiên cường.
Ai sinh ra cũng có một quê hương
Khi đi xa để mà thương, mà nhớ,
Nhớ mẹ già đang ngồi đợi cửa
Nhớ cánh diều, con đò nhỏ bên sông.
Nhớ ban mai mỗi sáng nắng hồng
Nhớ cánh đồng, thơm mùi hương cốm mới,
Nhớ về một tuổi thơ dữ dội
Nỗi nhớ nào cũng vời vời vợi ….. trong tim.
ĐẤT MẸ MIỀN TRUNG
Tôi sinh ra trên đất mẹ Miền Trung
Chiếc đòn gánh nối hai đầu đất nuóc
Lớp cháu con tiếp theo nguòi đi trước
Dũng cảm,kiên cuòng không sợ gian lao.
Đã trải qua bom đạn thét gào
Người miền Trung vẫn bền gan vững chí
Quyết cầm súng phá tan xiềng nô lệ
Bao anh hùng tiếng thơm vẫn còn ghi.
Tiền tuyến hậu phương kháng chiến trường kì
Một tấc không rời, một li không núng
Từ trẻ tới già một lòng theo Đảng
Quyết giữ gìn nơi đất mẹ thiêng liêng.
Nay lại gồng mình chống chọi với thiên nhiên
Bão táp mưa sa, đau thương tang tóc
Đoàn kết vượt qua khó khăn chồng chất
Gói tình thương, biết đùm bọc sẻ chia.
Trái tim yêu vẫn giữ trọn câu thề
Bắc, Trung, Nam ta cùng chung máu thịt
Nòi giống Tiên Rồng ngàn sau viết tiếp
Bản trường ca của dân tộc anh hùng.
HƯƠNG YÊU
EM về tia nắng về theo
LÀ nơi sưởi ấm hương yêu mặn nồng.
NẮNG lên cho má em hồng
ẤM từng hơi thở thơm nồng lời thơ.
MÙA sang em ghép lời ru
ĐÔNG về có nhớ tình thu ngọt ngào
TÌNH nồng em đã gửi trao
YÊU nhau ta hẹn mùa nào nên duyên?
NHƯ con sông nhẹ sóng êm
BÚP non mới nhú, mắt huyền long lanh.
SEN chờ hé nụ trao anh
HỒNG tươi từng cánh lung linh nhẹ nhàng.
NGÁT thơm nghe đến ngỡ ngàng
HƯƠNG yêu hoà quyện hỡi chàng nhớ không?
EM LÀ TIA NẮNG MÙA ĐÔNG TÌNH YÊU NHƯ BÚP SEN HỒNG NGÁT HƯƠNG