CHÙM THƠ CỦA LÊ NGUYÊN KHẢI, SẼ IN TRONG TẬP THƠ “Y – VÕ LƯỠNG DỤNG”. NXB HỘI NHÀ VĂN NĂM 2022

CHÙM THƠ CỦA LÊ NGUYÊN KHẢI, SẼ IN TRONG TẬP THƠ “Y – VÕ LƯỠNG DỤNG”. NXB HỘI NHÀ VĂN NĂM 2022

LÊ NGUYÊN KHẢI

Bút danh: Thong Dong

DƯỢC SĨ – HOẠ SĨ – VÕ SƯ

Sinh năm 1978, tại Bình Thuận

Thường trú: 27A TCH 08, phường Tân Chánh Hiệp, Quận 12, Tp Hồ Chí Minh

Điện thoại di động: 0907 345 567

Email: khaiduoc345567@gmail.com

Các chức vụ đảm trách:

– Chủ tịch Tập đoàn Lakmin Thái;

– Chủ tịch các thương hiệu: OTACHI; Lakmin; Việt Thái; Nông Phú Vinh; One More; Thái AiZa; Tây Ban Nha …

– Phó Trưởng Ban KHKT Hội Đông y quận Gò Vấp. Tp Hồ Chí Minh

– Thành viên sáng lập CÂU LẠC BỘ THƠ – Y – VÕ

KHÔNG ĐỀ !

Em đi về cỏ hoang thắp lối

Môi ướt mềm trên áo em sầu

Em về anh phải chờ đâu?

Để rồi anh cứ âu sầu hoàng hôn.

Thôi anh tìm em trong hóa lý,

Bỏ mặc thời gian vẫn nhanh trôi,

Còn đây một lá thư thôi

Viết lời ngọt đắng để rồi xa nhau.

19095

Bài thơ số 1 :

Có những ngày nắng rớt trước hoàng hôn

Gió loanh quanh mấy ngả đường Thị Trấn (Lagi)

Chiều ngơ ngẩn đau như lời ru mẹ

Mặc cuối đường hoa cỏ hát ngô nghê.

Cứ ngỡ lòng con không hẹn con về

Tháng ngày đi học vỡ đê kỷ niệm

Con không tin cổ tích nữa đâu mẹ

Dối gian nào bắt nguồn từ trái tim?

Thêm một người quả đất sẽ chật hơn

Nhưng thiếu mẹ thế giới đầy nước mắt

Con nghĩ vậy mà lòng con ray rứt

Bởi khi buồn mới nhớ mẹ ở quê.

Đêm Noel 1996

Bài thơ số 2 :

Con giữa đường lận đận bon chen

Quên những ngày xuân cận kề tóc mẹ

Mùa xuân đi qua con một lần trai trẻ

Mùa xuân đi qua mẹ lại thêm già.

Nắng sớm mưa chiều bám mẹ quê xa

Nhịp tần tảo chậm trôi mà tuổi già nhanh tới

Con xa quê nhớ thương bồi hổi

Đau xót lòng chữ hiếu đánh rơi.

Con khổ thân con, mẹ đau một đời

Tóc gần điểm sương – mẹ chưa một lần dám nghỉ

Bất chợt niềm vui con về thăm mẹ

Chỉ thoáng thôi, mẹ lại thiếu con.

Đời mẹ khổ mẹ chẳng buồn ai

Chỉ thương con vất vả

Ngày cuối năm chưa kịp về thăm mẹ

Mùa xuân vô tình đậu xuống vai gầy

02/1997

Bài thơ số 3 :

Ngày con gặp ông ngày xưng tội,

Nhưng biết chăng đâu phải hôm nay?

Giờ đây con ở chốn này

Nghĩa trang nằm đó nơi này chôn ông

Ông ra đi mà không tiễn biệt

Con bây giờ nhớ tiếc thương ông

Thôi là con tặng nụ hông

Đọc kinh cầu nguyện cho ông, xuân này!

1997

Bài thơ số 4 :

Em gầy lắm nghe em

Như cây gầy

Sau bão tố

Và anh gầy khi người ta

Cưới em làm vợ

Chúng ta gầy thương nhau

Gặp bây giờ có gì đâu

Sao câu thơ

Lại gầy và nhớ

Bỗng dưng anh sợ

Nghe tình gầy

Sâu.

1999

Bài thơ số 5 :

Hờn giận làm chi

nuối tiếc chi

Nếu chẳng còn yêu

chia tay đi

Con đường năm xưa

giờ lẻ bóng

một mình ta

Lê bước nặng nề

Hờn giận làm chi

nhung nhớ chi

Lời yêu còn đó

nồng nàn thế

Đã vội phũ phàng

quay gót đi

Tuyệt vọng làm chi

sầu thêm đắng

Cố nhớ

thêm đau lòng, tôi ơi

Câu ái ân xưa xin gởi lại

Nhờ gió chuyển dùm

trả em thương.

1999

Bài thơ số 6 :

Ngày hôm qua

khi ngẩng đầu lên

Con như vấp phải … ánh mắt của mẹ

ánh nhìn sâu thẳm, xa xăm

mà như xanh xao, như thể năm tháng dài quạnh quẽ

Mỗi khi con cúi đầu

Con nhận ra buồn như vô kể

Những mảng dài đêm tối

Và cái nhìn như xuyên thấu nỗi

xuyên thấu cuộc đời

Và khi con lang thang

Con đường Phạm Văn Hai sao dài thế

Đêm khuya, sao mà tiếng gió lướt từng hồi

Những chén sầu không làm con vui hơn

chỉ mong tiếng cười của mẹ

tiếng thân thương

Bao năm rồi, cái gì đã đi qua

Cái gì còn lại

Sao phận bạc cứ thăm thẳm

ám sát đời con

Và ngẩng đầu lên

con cứ ngỡ mẹ nhìn

thăm thẳm, xuyên thấu.

1999

Bài thơ số 7 :

Tôi không chết, mà tôi chỉ qua đời

Gởi về anh – một lời

Tôi phải bỏ những gì tôi đã có

Được gì đâu lúc nhắm mắt ra đi.

Cuộc trăm năm ngắn lắm! Hỡi người si

Danh vọng đó viền xanh thêm ngọn cỏ

Người yêu dấu bên giường thôi nức nở

Sẽ quên đi sau khi lập mộ đài.

Bạn bè đâu? Còn dễ mấy ai

Còn “tôi” đó – hòm cô đơn rộng mở

Vành khăn tang không làm tôi ấm lại

Giọt lệ nồng không mềm lại con tim.

Hồi chuông ngân không gian vội nhận chìm

Đã ra đi là ra đi mãi mãi.

Tôi không có bởi vì tôi đã có

Và dại điên nô lệ cõi hồng trần

Tôi chỉ được những gì tôi đã mất

Nhưng than ôi! Tôi để lỡ bao lần

Tôi vẫn sống dầu xác thân tro bụi

Mang muôn năm lời ray rứt tâm hồn

Trào tiếc hận vì tôi cho quá ít

Muộn – muộn rồi, đâu có nữa thời gian!

Tôi không chết, mà tôi chỉ qua đời

gởi về anh –

một lời.

CHÚC MỪNG SINH NHẬT LẦN THỨ 10

CÂU LẠC BỘ “THƠ – Y – VÕ”

Trang “THƠ – Y – VÕ” đến nay

Mười năm hoạt động tháng ngày đơm bông

Nước từ nguồn về rất trong

Bốn tập thơ đã thuận dòng thời gian.

“THƠ – Y – VÕ” khá rộn ràng

Mười một tác giả cung đàn so dây

“Em và Quê hương” đó đây

Sáu lăm tác giả ngất ngây tự tình.

“Dòng sông thao thức” quê mình

Bốn bốn tác giả trọn tình với quê

“Y – Võ lưỡng dụng” say mê

Có thơ, có nhạc tràn trề niềm vui.

Chúc mừng Chủ nhiệm rèn trui

Ngời ngời tỏa sáng buồn, vui với đời

Nguyễn Tấn Xuân tạo sân chơi

Thơ nhạc y võ khắp nơi đón chào.

Chúc Thầy luôn mãi vươn cao

Để cho lớp trẻ tự hào, noi theo.

03/02/2022

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s