CHÙM THƠ CỦA THỤC NGUYÊN, SẼ IN TRONG TẬP THƠ “Y – VÕ LƯỠNG DỤNG”. NXB HỘI NHÀ VĂN NĂM 2022

CHÙM THƠ CỦA THỤC NGUYÊN, SẼ IN TRONG TẬP THƠ “Y – VÕ LƯỠNG DỤNG”. NXB HỘI NHÀ VĂN NĂM 2022

THỤC NGUYÊN
Tên thật: Nguyễn Văn Thức.
Tên thường dùng: Nguyễn Thức.
Bút danh: Nguyên Tâm, Thục Nguyên.
Điện thọai: 0909 344 120
Email: thucnguyen21@hotmail.com
-Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần M.C
-Thành viên sáng lập CLB THƠ – Y – VÕ
Tác phẩm đã xuất bản:

  • Ngại (tập thơ) NXB Hội Nhà Văn năm 2013
  • Có thể (tập thơ) NXB Hội Nhà Văn năm 2017.

EM VÀ THƠ ANH
(Tặng Ngọc Hạnh – vợ yêu)

Ngày xưa anh có một người
Để yêu và để một thời làm thơ.
Oái ăm tình ấy hững hờ
Mà nay thơ vẫn chưa mờ nỗi đau.

Em người tình muộn đến sau
Có khi cũng giận những câu thơ buồn.
Có khi cũng thoáng ghen hờn
Có khi cũng lạc vào hồn thơ anh.

Ngày xưa tình ấy như tranh
Để em hiện thực trong anh bây giờ.
Xót con đò cũ không chờ
Ta đem hết cả bến bờ tặng nhau.

Em người tình muộn đến sau
Cảm thông chăng mối tình đầu của anh.
Lòng em mạch suối nguyên lành
Thấm qua trong vắt ngọn ngành câu thơ.

Và…hơn ai hết đến giờ
Em – người đang giữ gã thơ đa tình.

KHUẤY TRĂNG
(Quý tặng Xuân Đào)

Xưa em khuấy ánh trăng vàng
Trăng tan sóng gợn ngỡ ngàng hồ thu.
Tình anh nhòa nhạt sương mù
Chim kêu thảng thốt vô tư em cười.

Hỏi em em khẽ trả lời
Khuấy trăng để biết tình vơi hay đầy.
Trăng tròn rồi cũng hao gầy
Nên em múc ánh trăng này đổ đi.

Xưa anh ươm mộng tình si
Đường trăng thấm đẫm xuân thì bến quê.
Vỡ trăng sóng sánh hẹn thề
Tình trôi lặng lẽ lối về chơi vơi.

Nay anh phiêu bạt giữa đời
Nhìn trăng chạnh nhớ bóng người quê xưa.
Lạnh lùng năm tháng đong đưa
Tình xa biền biệt mấy mùa vắng nhau.

Thoáng buồn biết gửi về đâu
Thôi anh đành gửi vào câu thơ buồn.
Thơ rơi lay lắt trong hồn
Rưng rưng nỗi nhớ bồn chồn đêm trăng.

CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ

Chút gì để nhớ ở đâu
Mà vang vọng mãi trong sâu thẳm lòng.
Chút gì có chút gì không
Sao thương sao nhớ sao mong sao tìm.

Lửa tình ai nhóm vào tim
Mãi âm ỉ cháy giữa im ắng đời.
Cúi mình nhặt cánh phượng rơi
Chợt nghe kỷ niệm một thời chạm tay.

Chút gì để nhớ là đây
Tình thơ ai tặng hàng cây phượng buồn.
Ta về hạ vắng chiều buông
Trường xưa còn đó người thương đâu rồi.

Ngàn ve ngân chẳng thành lời
Hồn như xác lá lặng rơi cuối ngày.
Đành thôi thả cánh phượng gầy
Xuôi theo gió hạ vơi đầy nhớ nhung.

Tìm ai giữa cõi vô cùng
Lối xưa diệu vợi mịt mùng tìm đâu.
Chút gì để nhớ trong nhau
Là vuông tưởng niệm là câu tạ tình.

THƠ HÀN ĐÊM MƯA
(Tặng Linh Thy)

Người về Ghềnh Ráng chiều xưa
Nghe thơ Hàn vọng trong mưa gió đời.
Xót thương nắng lịm ven đồi
Đá hoang rưng rức tiếc thời nguyên khai.

Người về thuở ấy trăng phai
Biển ru sóng bạc phôi thai nỗi buồn.
Nghẹn ngào thơ lặng mưa tuôn
Hồn đêm gọi tiếng lòng buông cõi nào.

Người về đường vắng chênh chao
Câu thơ nghiêng ngả lao đao dốc tình.
Niềm đau lũy kiếp phục sinh
Chập chờn sương khói hư linh bóng Hàn.

Lời thơ lãng đãng mây ngàn
Sao đời thơ lệ bẽ bàng rưng rưng.
Tình Hàn trôi giữa mông lung
Yêu thương như cánh phù dung cõi người.

THƯƠNG QUÁ NỤ HÔN ĐẦU

Nụ hôn đầu
Chạm hương thề
Nhớ thương nở rộ
Bốn bề cỏ hoa.
Đưa người vào khúc xuân ca
Tình chưa say mộng
Đã nhòa nhạt đêm.
Tóc mai thuở ấy bồng bềnh
Sông thơ lờ lững
Nỗi niềm đầy vơi.
Tình
Xa thăm thẳm
Cuối trời
Nụ hôn như sóng trùng khơi
Bạc màu.
Sao thương quá nụ hôn đầu
Trăm năm
Để ngỏ tình nhau bên đời .
Sao thương quá một bóng người
Bất ngờ xuất hiện một thời
Rồi tan.

DÁNG HOA
(Nguyên tác)

Em ngắm hoa
Anh ngắm em
Ngỡ điều gì khẽ chạm vào tim
Phía sau tuyệt mỹ
Hoa lay động
Yêu thương lấp lánh
Yên bình.

Em kết hoa giữa lòng em
Sáng mai này tan bóng đêm
Lung linh
Mơ ước
Hoa bừng nở
Long lanh nắng sớm bên thềm

Em ngắm hoa
Anh ngắm em
Dẫu đường đời
Đôi lúc chênh vênh
Bước qua giông tố
Hồn lớn dậy
Dưới ánh mặt trời
Hoa vươn lên.

Em kết hoa giữa lòng người
Hồng tâm thiện nguyện hướng muôn nơi
Cho đi là gửi tình theo gió
Để gió tan trong nắng mưa đời.

Em ngắm hoa
Anh ngắm em
Trên hành trình nhân ái không tên
Dáng hoa trước dòng đời dâu bể
Hương ngát ân tình
Bến thiện duyên.

Em ngắm hoa
Anh ngắm em
Ngỡ điều gì khẽ chạm vào tim
Đêm nao
Lạc giữa vần thơ ấy
Xin kết hoa vào
Thoáng vô biên.

EM ĐI VỀ PHÍA ĐAU THƯƠNG
(Nguyên tác)

Tạm biệt nhé ơi mái trường yêu dấu
Em cùng bạn bè hối hả lên đường.
Lời non nước vang giữa đời giông tố
Em đi về phía dịch bệnh đau thương.

Như cha anh xưa hiên ngang ra trận
Hồn thanh xuân rạng rỡ ánh sao vàng.
Xin dấn thân vào gian nguy thầm lặng
Vì mọi người vì cuộc sống bình an.

Nơi em đến những cung đường im ắng
San sát nhau dây phong tỏa chắn ngang.
Người bên người nối vòng tay quyết thắng
Phòng tuyến xanh ngăn dịch bệnh lây lan.

Nơi em đến khu cách ly dã chiến
Chuông điện thoại reo cháy bỏng lòng nhau.
Trong đôi mắt bệnh nhân ngời hy vọng
Bóng lương y tất bật trắng đêm sâu.

Nơi em đến là hai bờ sinh tử
Bao chuyện đời vương vấn áo không tên.
Phút khó khăn sáng lung linh nhân nghĩa
Niềm tin yêu thắp nghị lực bừng lên.

Khi đại dịch còn hoành hành phía trước
Cuộc hành trình nhân ái sẽ dài thêm.
Em và bạn bè sẵn sàng chung bước
Đi qua tháng ngày không thể nào quên.

MAI VÀNG XUỐNG PHỐ
( Nguyên tác)

Cảm ơn ai đem mai vàng xuống phố
Xuân long lanh rạng rỡ đường hoa.
Từ đêm vắng nối vòng tay tao ngộ
Vui đón nhau trong ngày mới chan hòa.

Cảm ơn ai đem ân tình xuống phố
Phút nguy nan sưởi ấm lòng nhau.
Sáng xuân này bên đời hoa nở
Yêu thương xua tan hết buồn đau.

Cảm ơn ai đem mai vàng xuống phố
Mắt tìm nhau trên lối cũ ngày xanh.
Xôn xao quá giữa trời xuân én lượn
Điệu dân ca vang nhịp sống an lành.

Cảm ơn ai đem thiên thần xuống phố
Tay đan tay đi qua cõi tử sinh.
Sáng xuân này nghe lòng xao động
Mai vàng khoe sắc thắm lung linh.

Cảm ơn ai đem mai vàng xuống phố
Gió nhẹ lay hương lá mới bâng khuâng.
Xuân xao xuyến giữa lòng người đang mở
Tình nguyên khôi gieo hạt nắng trong ngần.

Cảm ơn ai đem yên bình xuống phố
Đưa em thơ về lại mái trường xinh.
Sáng xuân này xanh ngời ước vọng
Cho đời say đắm khúc bình minh.

TÌNH BLOUSE TRẮNG
(Nguyên Tác)
Kính tặng những Chiến sĩ áo trắng và Lực lượng phòng, chống dịch trên tuyến đầu chống Covid-19.

Lấp lánh ân tình blouse trắng ơi
Diệt SARS-CoV-2 quyết cứu người.
Vào ca sáng từ đêm không ngủ
Cay mắt mà lòng nghe vẫn vui.

Lâu lắm không về thăm người thân
Nhìn nhau qua lăng kính trong ngần
Nhớ nhung ai giấu vào tim nhỏ
Tay chạm tay sao chợt bâng khuâng.

Thôi nhé chiều nay chẳng hẹn đâu
Bao người còn dịch bệnh đớn đau.
Đã vương y nghiệp trên áo trắng
Trách nhiệm- lương tâm đứng hàng đầu.

Lo lắng riêng tư giờ gác lại
Dành thời gian chăm sóc bệnh nhân.
Áo thiên thần sáng trong ma trận
Thôi thúc tình yêu nước thương dân.

Dịch bệnh đang diễn biến khó lường
Cả nước cùng chống dịch khẩn trương.
Em vào tâm dịch không nao núng
Trong lòng vang tiếng gọi quê hương.

Y đức rạng ngời blouse trắng ơi
Bước qua đại dịch bảo vệ đời.
Khẩu trang che vết hằn trên má
Đôi mắt hanh hao tĩnh lặng cười.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s